- Bài viết
- 652
- Reaction score
- 331
- Điểm
- 78
Quan điểm thứ 2 của tôi, dở hơn nhưng vẫn có thể chấp nhận được về vị trí mặt gậy khi ở vị trí top of backswing là “mở”, nghĩa là mặt gậy có xu hướng hướng về trước mặt của tôi hơn là hướng lên trời (càng hướng lên trời nhiều thì càng “đóng”). Tôi đạt được vị trí này thường là khi cổ tay của tôi gập về phía sau. Nó là một vị trí an toàn để đánh cú fade, nhưng tôi có thể vẫn đánh draw từ vị trí này bằng cách “nhả” gậy ra một chút trước khi thực hiện downswing.
Vị trí mặt gậy tệ nhất đó là mặt gậy “đóng”, mặt gậy hướng lên trời nhiều hơn, góc nghiêng so với mặt đất nhỏ hơn 45 độ. Tôi đạt được vị trí này khi tôi khum cổ tay trái lại khi gậy ở vị tri cao nhất của backswing. Từ vị trí này tôi có thể đánh bóng từ trái qua phải, phải qua trái, thẳng phía bên trái, thẳng phía bên phải, bên trái sang bên trái, bên phải sang bên phải của mục tiêu, bất kỳ chỗ nào.
Sự thật là tôi tránh không sử dụng cách đánh có vị trí mặt gậy “đóng” khi gậy ở vị trí cao nhất của backswing. Một vài gôn thủ sử dụng cách đánh này rất thành công đó là Arnold Palmer, Lee Trevino. Nhưng như tôi đã nói, cánh đánh này không phải là cách mà tôi sử dụng. Nó đòi hỏi quá nhiều sức lực, qúa nhiều động tác của gậy cả khi backswing và downswing và các thời điểm đúng cần phải rất chính xác. Và đó là điều mà tôi tin rằng làm cho Arnold và Lee đã thay đổi kiểu swing khi anh ta già hơn. Và đó là lý do mà tại sao bạn có thể thấy những gôn thủ giỏi nhất chơi với vị trí mặt gậy bằng hoặc lớn hơn 45 độ (mở) khi gậy ở vị trí cao nhất của backswing.